- Ối bà con làng nc ơi,thằng Chí nó
đốt nhà tôi......cha đẻ bố nhà nó
phá làng phá nước. Chí tay cầm
chai X.O tay cầm con zippo châm
lửa đốt mái nhà của mụ Đốp mà
cười sằng sặc ra vẻ khoái chí
lắm.Mẹ Đốp thì kêu gào thảm
thiết,nhà làm xi măng cốt
thép,mái nhà đổ dầy 30 phân
chắc chắn thế mà thằng Chí đốt
cháy ngùn ngụt.Bà con xung
quanh cũng muốn can ngăn
những level nó cao,hơn nữa lại
Full đồ nên k ai dám đến gần,nó
điên lên thì chỉ có nước về thành
dưỡng sức.Với skill của nó thì
nhỏ bãi nước bọt có thằng ngạt
thở mà chết,thành thử mọi người
bất lực nhìn con mẹ Đốp giãy
đành đạch gào khóc thảm thiết
mà k ai dám party.Cũng phải
thôi,con mẹ này tu vị thấp nhưng
chém gió thì vãi đái linh hồn,còn
nhớ hôm trước thằng Chu Văn
Quỳnh hay Quàng j đấy ở làng
bên có đi vào lãnh địa làng Vũ Đại
nhà mụ nên mụ có giở skill cuối
đuổi đánh hắn chạy tụt cả quần.
Kể đến con mẹ Đốp này cũng
thấy cuộc đời mụ bi hài làm
sao.Còn nhớ năm xưa,cái thời mụ
đang tuổi xuân,lúc đó mụ xinh
nhất làng.À quên k nói đó là cái
làng cũ,k pải cái làng Vũ Đại mụ
đang ở bây giờ,làng đó trc kia
toàn đàn ông mình mụ đàn
bà.Đúng là thằng chột làm vua xứ
mù.Sau cuộc tình của mụ với
thằng bỏ mẹ lang thang làm nghề
đóng gạch thuê ở đầu làng,nghe
đồn tên hắn là Phèo,cuộc tình tan
vỡ mụ bỏ đi tu.Nhưng tình cũ
khó phai,thi thoảng mụ vẫn về
thăm lại tình nhân xưa.Còn nhớ 1
đêm hè,trời rét căm căm,thằng
kia ốm liệt chym,à nhầm liệt
giường,mụ nghe tin liền bỏ
chuông lém mõ lao đến chăm cho
hắn.Thấy hắn ốm,mụ cũng làm
bát chào hành cho hắn ăn.Kể
cũng lạ,ăn rồi ng hắn nóng hẳn
lên,máu dồn về chym,lại nhầm về
chân chứ .Điều đó chứng tỏ hắn
ôm chưa liệt hẳn chym,vẫn còn
chút j đó khiến hắn nóng đc
người lên.Mụ Đốp nhìn hắn cười
nhăn nhở,hàm răng sún của mụ
và đen vừa bẩn chỗ lại vàng
vàng,nếu là thằng khác chắc đái
mẹ ra máu rồi mà sao hắn lại có
thể nghĩ đến cái chuyện bình
sinh tất yếu của con ng khi nhìn
vào khuôn mặt ấy nhỉ.Hắn đưa
đôi bàn tay chắc khỏe ra,vật mụ
Đốp ra mà bóp vú mụ,hắn còn
cười sằng sặc nữa chứ.Nghĩ mà
tởm lợm cái đôi tình nhân
này ....Rồi cái đêm giông bão ấy
xảy ra nhiều chuyện ở đống
gạch,tiếng rên rỉ,tiếng thở
dốc....lay động lòng ng 1 cuộc tình
nhiều đắng cay.Sau 1 đêm xả hết
khí đọc trong người ra,hắn khỏe
mạnh trở lại,da dẻ tươi tắn hồng
hào,môi thâm xì,mặt vàng
bủng,nhìn thất thần như vừa bị
vắt kiệt sức.Mẹ Đốp thì bơ
phờ,quần áo xộc xệch,đồ đạc
nhưng nhìn mụ khoái chí lắm .Còn
về phần Phèo,sau cái đêm giông
tố ấy k ai thấy hắn đâu nữa,nghe
đồn đợt đó báo đài tung tin 1 ng
đàn ông tự tử vì sau 1 đêm kiệt
sức nên bất lực... Bỏ về nơi tu
hành,các thầy tu k hiểu con mẹ
này bị sao mà phát phì lên,vòng 2
mất tiêu.9 tháng sau mụ xin đi về
thăm làng 1 tháng,khoảng 2 tuần
sau cả làng đồn ầm lên là k có đàn
bà mà ở lò gạch có đứa trẻ mới
sinh bị bỏ lại.Làng quyết định
đấu tổ mụ Đốp vì đợt này mụ về
thăm nhà mà hôm trc bụng to
vượt mặt hôm sau đã eo óp như
siêu mâu thế giới. Trong cuộc
đấu tổ đó có mặt các vị chức sắc
trong bản như: BLV củ chuối Tạ
Biên Cương...nghe đồn tay này
ngu nhưng lý lẽ ra cái vẻ ta đây
hiểu biết,loại trưởng giả học làm
sang. Quảng Nổ: nhân vật này
từng ngồi trà đá luận Anh Hùng
Tin Học cùng Mr.Bin tự Bill Gate. K
miên man chúng ta đi vào phần
chính:Khi các quan làng xét
hỏi,mụ Đốp lằng lặc cãi cho bằng
đc.Làng hỏi k chửa đẻ sao bụng
đang to lại nhỏ hẳn đi,chửa
hoang tội này bỏ rọ trôi sống có
biết k. Đốp cũng k vừa,vẫn lý sự
mình là gái còn nguyên đai
nguyên linh kiện.Cương tuổi trẻ
sốc nổi k đỡ đc sự chua ngoa của
mụ,biết điều nên cũng ngậm
mõm vuốt sợi râu duy nhất trên
cái mặt lưỡi cầy của hắn.Quảng là
tay lão luyện trong làng chém
gió,đưa tay vuốt cái trán láng
bóng của hắn rồi hỏi: - mụ giải
thích sao việc cái bụng bé đi bất
thường - đến kỳ nó vậy hỏi làm
j....k tin à,bà cho mày xem nhá Nói
rồi mụ tốc váy lên,còn cho xem
thì chẳng ai rõ mụ cho Quảng Nổ
xem cái gì mà sau đó Quảng Nổ
im lặng rồi phán 1 câu chắc như
đinh đóng vào cát: " Vô Tội,đứa
bé k phải của mẹ Đốp" .Làng cũng
mở lòng từ bi cắt cử ng chăm lo
cho đứa trẻ,rồi lại thống nhất đặt
tên nó là Chí,cho ở tại đống gạch
đầu làng Vũ Đại kề bên.1 cuộc đời
mới bắt đầu...... ĐÓ là chuyện
xưa,giờ quay lại với hiện tại,mụ
đốp sau thời gian tu hành đắc
đạo mà làm đến chức trụ trì ở
chùa Thiến Lâm Tự,không những
tu hành đắc đạo mà còn có tiền
mua đất xây nhà.Nhà mụ to nhất
cái làng Vũ Đại,hoàng tráng biết
bao mà thằng Chí,cái thằng mụ
đứt ruột đẻ ra lại đốt nó đi...Cả
làng k ai hiểu vì sao Chí làm
vậy,mọi ngày hắn hiền như cục
đất ấy,thấy bà con đi chợ qua
đồng gạch đều ra chào hỏi lễ
phép,cũng k lần nào hắn quên gửi
kèm những lời chào hỏi đó là
những câu éo lắt,đuỵt mje đẹt
cha với bà còn,đàn ông k đưa lộ
phí thì hắn dọa cắt chym...đàn bà
k nộp tiền hắn đòi bóp v... .......từ 1
kẻ hiền lành có tiếng,đc làng xóm
yêu mên,được bà con thương
yêu mà hôm nay hắn lại làm cái
việc kinh thiên,động địa kia là cớ
làm sao. Xóm làng láo loạn,đi đâu
cũng thấy dân làng bàn tán bình
luận sự kiện Chí đốt nhà mẹ Đốp.
Có kẻ nói Chí ghen tức với cơ
ngơi mẹ Đốp có được,nhìn hoành
tráng,đồ sộ hơn cái lò gạch của
hắn,kẻ thì nói hắn đem long thầm
yêu trộm nhớ mụ Đốp...thôi thì
đủ các loại tin chẳng biết đâu mà
lần.Thế rồi nhà báo Lại Ăn Sâm
cùng đồng nghiệp xuống tìm
hiểu tình hình thực hư thế nào
để đưa tin lên đài truyền hình
của làng Vũ Đại. Sau 1 thời gian
ăn hàng ở lỗ,tác nghiệp trước mọi
cám giỗ như cafe đèn mờ,tẩm
quất chym,xoa bóp vùng kín....Lại
Ăn Sâm cũng điều tra ra được sự
thật.Bài báo ngay lập tức gây
tiếng vang lớn trong làng báo
quốc tế,các tạp chí lớn như play
boy,the time,an ninh nhân dân,an
ninh thủ đô,an ninh thế giới,an
ninh làng..... đều đồng loạt sao
chép lậu rồi cho lên trang nhất sự
kiện Chí đốt nhà mẹ Đốp. Vậy
thực hư ra sao mà khiến cho cả
thể giới phải tốn giấy mực viết
về sự kiện này.Tôi sẽ cho các bạn
biết luôn k có đứa nóng ruột k
chịu đc lại tự tay bóp chym tự
tử ;)) Chuyện là thế này.Mấy ngày
trước Chí có đi cắm cái quạt con
cóc,vật đáng giá nhất của hắn
mua được từ đầu những năm 90
của thế kỷ trước.Còn nhớ hồi
đó,hắn đốt 1 lò gạch mới đủ tiền
lên thành phố mua nó.Cái hôm
hắn lên thành phố cũng có gặp
nhà văn vagabondo.Khi đó a vẫn
chưa luyện thành tài,vẫn thường
lang thang trà đá đầu cái phố Hạ
Đình.Chí sau chuyến xe đường
dài khá vất vả mới lên đến thành
phố,trời nhá nhem tối.Hắn đi bộ
từ bến xe Mỹ Đình về đó.Dọc
đường đi hắn thấy ôi cơ man nào
là X-Game,cút cít,3 bánh,xe bò,rồi
lại đầu dọc đầu ngang chạy khắp
đường.Cả đời hắn quanh năm
chui rúc trong cái lò gạch,hôm
nay lên thành phố quả là mở
mang khai sáng được cái đầu đất
của hắn.Trong đầu hắn lại con
phấn khởi vì thành phố có
khác,đi dọc đường bao nhiều em
xinh,chân dài quần ngắn áo mỏng
cười tươi với hắn,còn mời mọc
hắn đi....mà đi đâu hay đi cái j thì
hắn cũng chẳng hiểu,nhưng
trong lòng hắn thấy khao khát
cuộc sống thành phố quá,ng dân
thân thiện như vậy cơ mà,đâu
như cái làng Vũ Đại nhà hắn,thô
lỗ cục mịch .Sau quãng đường dài
hắn tạt vào quán trà đá,vừa ngồi
xuống hắn vồ ngay cái điếu cầy
làm 1 bít rít nổ ròn tan...thằng
này công lực thâm hậu,hắn rít 1
hơi kéo dài,làm mấy e đi đường
kết nổ đĩa,có con kết quá ngã lăn
quay ra ô tô chèn vào đầu chết
tươi,lãng xẹt thế đấy . Sau bi thứ
3,hắn thấy phê rồi,2 mắt lờ đờ
nhưng vẫn đủ tính làm nửa cốc
trà đá cho êm...Quay sang,hắn
thấy nhà văn vagabondo....nhìn
nhìn,1 thằng đen đen,4 mắt,tóc
tai bù xù...ra vẻ khinh người hắn
phủ đầu: -Chú mới lên đấy
hả,thấy thành phố đẹp không,đi
thăm thú được đâu chưa -Dạ
thưa bác e cũng mới lên thôi ạ.nói
thật với bác thành phố nó phồn
hoa vãi cả đái ra ý.Kết nhất mấy
thằng ở quê gặp ai cũng ra vẻ tao
sống ở đây lâu rồi . -À uhm,a cũng
k thích mấy thằng đó lắm .Thế
chú k đi đâu ngồi đây làm gì. -E
đang suy nghĩ sự đời thôi.buồn
lắm bác ạ,buồn mà đi *** ra được
ấy.... -Rõ khổ,sao chú buồn,có j
đàn ông với nhau cứ tâm sự,nếu
cần a cho mượn khăn tay lau nc
mắt -Đẹt mje nhìn cái mã bác thế
kia bẩn vãi đái,lau bằng khăn bác
xong em đau mắt chết.Bác cất
con mẹ khăn nhà bác đi cho em
nhờ,hãm nhồn....tình hình là từ
ngày em biết vác cái cặp đến
trường,k năm nào là em k phải thi
lại môn văn,bố tiên sư nhà nó
chứ -Nhìn tướng chú a biết chú k
thể theo nghiệp văn chương
được,thôi chuyển qua nghề đóng
gạch đi.Khỏe mạnh đen ròn đen
đẹp thế kia mà.... Không còn j để
nói,lần đầu tiên trong đời
vagabondo gặp 1 thằng chém gió
thành bão như con chó này.ngậm
đắng nuốt cay,vaga quay mặt bỏ
về nàh,trong lòng hầm hực thề
quyết thành nhà văn cho hắn
biết tài. Về phần mình,Chí khoái
lắm,lần đầu tiên trong đời hắn
chém gió thắng người khác...ngồi
cười tủm tỉm 1 mình,lúc thì lại lẩm
bẩm như thằng điên,bà chủ quán
thấy bất thường định gọi 113 à
nhầm 115 nhưng nghĩ tiếc tiền
điện thoại nên thôi,kệ cha nhà
nó.Mải mê với chiến thắng chợt
nhớ trời nhá nhem tối rồi,việc
chính hắn chưa làm.Liền đó chạy
ngay ra chợ Thanh Xuân tìm mua
cái quạt.Hơi đắt nhưng k sao,ăn
chơi là phải tốn kém. Sáng hôm
sau hắn bắt xe về làng sớm,đi dọc
đường làng hắn cầm cái quạt dơ
lên cao,mặt vênh vênh như cái
thớt,ai nhìn muốn tương cho cục
gạch.Rồi ngày ngày hắn bầu bạn
với cái quạt,nóng hắn cất đi để
tiết kiệm điện,lạnh hắn bật lên
cho mát...Sau bao năm kết thân tri
kỷ với cái quạt,năm nay hắn đổ
đốn.Chuyện là mùa WC năm nay
hắn cũng tập tọe cá độ.Nghe mấy
cậu trai trẻ có thâm niên cá độ
bàn tán bảo thằng bờ ra zin đá
với thằng hà lan chắc
thắng.Chúng nó còn bàn nhau
mang sổ đỏ,trâu bò lợn gà....đến
trứng gà chúng nó còn đem đi
cắm để độ cho đội bóng của Nam
Mỹ.Ấy thế là hắn nổi máu tham
giàu nhanh,cũng định cắm lò gạch
đi nhưng chẳng thèng bỏ mẹ nào
cho cắm nên quay lại còn mỗi cái
quạt hắn đem cắm được thôi.
Liền đó hắn mang cái quạt thân
yêu đến thẳng tiệm cầm đồ nhà
huyện Hinh,1 con lợn to béo giàu
xụ,chắc chẳng kém cha Bá Kiến là
mấy.Kỳ kèo 1 hồi,huyện Hinh
nhận cái quạt với giá 5 đồng
vàng trắng.Cầm vàng trong tay
Chí mừng lắm,nhưng sợ rơi,quần
thì k túi chẳng biết làm thế
nào.Nghĩ rồi hắn buộc vào cạp
quần,xong sắn lên thật cao cho
chắc chắn rồi thẳng tiến đề chủ
bóng là nhà Bá Kiến. - Bẩm cụ,tối
nay trận brazil,cụ cho con bắt
rung. -Mày có không mà chơi,bán
lò gạch cho tao thì tao cho mày
chơi. - Bẩm cụ *** cần,con cắm cái
quạt con cóc độc nhất vô nhị làng
mình,được 5 cây vàng trắng đủ
chơi với cụ trận này.
Bá Kiến đang nằm trên phản,mụ
Thị Kính vợ bé lão ngồi cạnh đấm
bóp,nghe thằng Chí nói vậy cả 2
ngày dựng lên,váy áo bay lung
tung,Lão Bá Kiến ngồi nghiêm
nghị mà phán. - Á,thằng này
được,ngon nhào zô đi mài. Chí
hơi sợ nhưng vẫn vững tâm đôi
chút -Ấy đẹt mẹ cụ hiểu sai ý
con,nhìn cái mặt cụ thế mà
ngu,con nói chơi là chơi cá độ
cơ.... - Uhm rồi,chơi thì chơi,thế
tiền đâu cho tao xem. Nhưng tiền
trình diện quan, nó lại buộc vào
trong cạp quần. Nó cởi ra mới lấy
được. Nó mới lúi húi rút cái nút
buộc ra. Nó sợ lão Bá Kiến chờ lâu,
nên phải vội vàng. Mà vì vội vàng,
lại lo lão gắt, nên nó lóng cóng. Cái
nút vừa xổ ra, thì loẻng xoẻng, cả
món tiền rơi tiệt cả xuống
gạch.TIền văng tứ tung,k thấy Bá
Kiến nói j nên hắn cũng yên tâm
nhặt.1 đồng,2 đồng,3 đồng,4
đồng,5 đô...ơ cái đuỵt đồng thứ 5
đâu rồi.Mồm lẩm bẩm mắt đảo tứ
tung tìm tiền,k thấy đâu,hắm vã
mồ hôi.Bên kia Bá Kiến vẫn ngồi
im,lâu lâu lão quát: -Tiên sư cha
nhà mày k đủ tiền chơi trận tối
nay thì biến,làm phiền tao.Cút
Tiếc của,nhưng cái tiếng nhà Bà
Kiến thì vang khắp xóm làng,nhà
lão nuôi mấy thằng vệ sĩ máu
mặt như: Năm Cam,Khánh
Trắng,Đại cathay....nên hắn cũng
thấy lạnh xương sống.Lầm lũi đi
ra khỏi cửa,trong đầu nghĩ thầm
chỉ có hắn và vợ chồng lão Bá
Kiến,tìm mãi k thấy vậy 1 đồng
nữa ở đâu.Không chịu mất tiền
hắn nhẹ nhàng quay lại,nghe
trộm vợ chồng lão Bá Kiến nói
chuyện. Về phần vợ chồng Bá
Kiến,lão cứ ngồi yên sau bàn giấy
để nhìn theo thằng chó khốn nạn.
Rồi khi thấy nó đã đi khuất, lão
mới đưa mắt xuống chân, dịch
chiếc giầy ra một tý. Và vẫn tự
nhiên như không, lão cúi xuống
thò tay, nhặt đồng hào đôi sáng
loáng, thổi những hạt cát nhỏ ở
đế giầy bám vào, rồi bỏ tọt vào
túi.Lúc lâu sau tủm tỉm thủ thỉ với
mụ vợ bé Thị Kính chửi Chí là
thằng thiếu muối iốt.Nghe
vậy,máu điên sôi lên,Chí đạp cữa
lao vào định ăn thua với Lão
nhưng lập tức bị Năm Cam và Đại
cathay khống chế.Hắn chửi ầm
lên:" bà con làng nc ơi vợ chồng
thằng Bá Kiến trộm tiền của tôi."
Lão Bá Kiến điên tiết vả 2 cái vào
khuôn mặt đẹp zai với nc da mịn
như da em bé của hắn mà chửi
mắng k tiếc lời.Rồi lại còn chửi
đổng: - Con mẹ mày giàu có,nhà
to nhất làng mày k xin tiền mày
đến xin ông làm cái kẹc j. Nói vậy
hắn đủ hiểu lão nhắc đến mẹ
Đốp,con mẹ ngày nào cũng cho
tiền hắn để hắn đi uống trà
đá..Nhưng nếu vì câu nói đó mà
hắn đốt nhà mụ Đốp thì k
đúng,vậy thực ra là cớ làm sao.
Trời nóng như đổ lửa,giữa cái
nắng hè gay gắt,nhà văn vaga
ngồi trà đá với bạn bè,nóng quá
vaga và các bạn cởi hết áo,1 lũ
cởi trần ngồi gác chân ở cửa vào
căng tin 1 của KTX Mễ Trì,ngồi
chửi đời.Nhớ mùa đông thì ngồi
chửi thằng Akira phân nó kêu
Mùa đông không lạnh,vì câu nói
đó nó bị bắt vì tội tung tin đồng
gây mất chật tự xã hội thì
phải .Mấy hôm nay nhà văn vaga
chửi bọn dự báo thời tiết,chúng
nó dự báo là giữa tuần và cuối
tuần sẽ mát trời mà lúc này nóng
chảy mồ hôi mông .Chửi đời chán
nhà văn vác xe đi về.Lại ol chẳng
bít làm j.Giờ thành tài rồi chợt
nhớ năm xưa bị thằng Chí nó
khinh bỉ vì phải thi lại văn,giờ
quyết trả thù. Tiện việc,nhà văn
quyết định xuống làng Vũ Đại cái
chính là trả thù,thứ 2 là tìm cảm
hứng mới.Đi đến đầu làng,thấy
cảnh vật lên thơ,rác chất thành
đống,phân dải đầy đồng , từ
xa,thấp thoáng bằng ng lom
khom dưới núi đang nhặt rác,đầu
nghĩ thầm : " quần đùi nhặt rác,
dứt khóat đẹp trai... " liền đó tiến
lại gần mà hỏi han,nào ngờ: " Ôi
bác Chí,nhớ năm xưa ta gặp nhau
nhìn bác phong độ,đẹp zai chẳng
khác gì lọ lem,sao lại ra nông nỗi
này ". Chí gặp nhà văn danh tiếng
trong lòng mừng lắm nhưng sợ
thân phận hèn kém nên đành
đứng ra xa mà than phiên : " Cái
thân k cha k mẹ khổ lắm " . tri kỷ
gặp nhau,bao nhiêu tâm sự cứ
thế phọt ra hết....... Liền đó Chí
mời nhà văn về Thiết đãi yên
tiệc,cơ man toàn là sơn hào hải
vị:rau muống xào,cá gỗ,cơm
nguội....Cảm động trc thịnh tình
của Chí,nhà văn xuất khẩu thành
thơ tặng bàn 1 câu như kế làm
giàu: lô đề bóng bánh muôn đời
thịnh học hành thi cử vạn kiếp
suy Liền đó lại hỏi han chuyện
tình duyên của Chí,thấy cũng
chăm chỉ:sáng nhặt lá,chiều đá
ống bơ,tối vật vờ đêm chờ trời
sáng. Âu cũng là mẫu đàn ông mà
bao người phụ nữ mơ ước,cớ sao
vẫn giường không phòng chống
đêm đêm chỉ biết xem xxx rồi tự
xử .Gạn hỏi 1 hồi Chí mới nói
ngọn ngành câu chuyện: Cuối
làng có con Nở,sắc đẹp vang 1
góc rời,nụ cười nó tươi như hoa
ngũ sắc,mắt nó đẹp như sao
chổi....ôi có tả cũng k khiến ta
hình dung hết vẻ đẹp của nó
được.Giống như bao thằng đàn
ông khác,Chí cũng say mê và
thèm được làm chủ Nở. Hiềm 1
nỗi nó lại là con nuôi của mẹ
Đốp,con mẹ giàu có quyền lực của
làng Vũ Đại,còn thân lo chỉ có cái
lò gạch thì khó mà có cơ
hội.Nhưng nó cũng cố gắng,chiều
chiều con Nở vẫn hay vác quần
áo ra ao đầu làng giặt,lợi dụng nó
cũng sàn sỡm,ôm eo,bóp v.... con
Nở như bao thằng trai làng khác.
Được cái thằng Chí là thằng đẹp
zai,khoai to, lại có cái tài đóng
gạch khỏe nên Nở cũng đem lòng
yêu mến.Chuyện đến tai mẹ
Đốp,vì k muốn rơi vào cảnh con
đẻ đè con nuôi nên mụ quyết
phản đối.Lửa tình càng dập càng
cháy,cháy to vkl lun ý .Để tránh
hậu họa sau này,mẹ Đốp quyết